Ten Hag và Man United: Chuyển trạng thái, nhưng làm thế nào để thành số 1?

Nhà cầm quân người Hà Lan muốn biến Quỷ Đỏ thành đội bóng xử lý những pha chuyển trạng thái tốt nhất thế giới, nhưng có vẻ họ chưa đủ tiềm lực để làm như vậy.

Chuyển trạng thái không chỉ đơn giản là phản công. Để tối ưu hóa phong cách này, một tập thể cần hoàn thiện nhiều khía cạnh: bài vở khi có bóng, cấu trúc lúc mất bóng, phản ứng và cách đoạt lại quả bóng.

Nhìn Manchester United chơi 2 trận đầu tiên tại Ngoại hạng Anh 2023/24, thật khó để nói họ đạt điểm ưu ở những hạng mục kể trên, nếu không muốn nói là tệ.

Đã từng có thời điểm đội chủ sân Old Trafford tỏ ra nguy hiểm khi phản công. Nhưng bóng đá luôn luôn thay đổi. Công thức thành công ở mùa trước không chắc sẽ phát huy tác dụng ở mùa này.

Chất lượng nhân sự hạn chế

Thật ra, khả năng gây sát thương của Man United dồn cả vào Bruno Fernandes và Marcus Rashford. Bài đánh đã trở nên quá quen thuộc: số 8 phất dài ra sau lưng hàng thủ để số 10 băng lên đón bóng.

Tuy nhiên, Rashford chỉ thực sự phát tiết nếu được nhận bóng và có thể dứt điểm ngay lập tức. Còn khi phải solo với hậu vệ đối phương ở trước mặt, tỷ lệ qua người của anh không ấn tượng. Nếu hàng thủ đối phương chơi tập trung, không dâng quá cao, họ hoàn toàn có thể kiềm hãm chân sút 25 tuổi.

Ngoài Rashford và phần nào đó là Alejandro Garnacho, các ngôi sao còn lại không xử lý tốt những tình huống phản công. Jadon Sancho và Antony quá chậm, thường đuối sức trong bước cuối. Anthony Martial thì thích… đi bộ hơn là chạy. Cổ động viên MU sẽ phải chờ khoảng 2 tuần nữa để kiểm chứng những bước chạy thần tốc của tân binh Rasmus Hojlund.

Đối với Bruno, điểm mạnh mà cũng là điểm yếu của anh, nằm ở tâm thế chơi bóng. Nhạc trưởng người Bồ thường cố gắng thực hiện những đường chuyền mạo hiểm. Nếu chính xác, nó sẽ mở ra cơ hội tấn công cho Man United. Nhưng nếu thất bại, các cầu thủ áo đỏ phải tốn sức chạy về.

Cách chơi của Bruno như con dao hai lưỡi
Cách chơi của Bruno như con dao hai lưỡi

Thiếu tính gắn kết và sự chủ động

Chính từ điều trên, dễ nhận thấy cấu trúc ở trạng thái không bóng của nửa đỏ thành Manchester cũng có vấn đề. Đội hình MU không duy trì cự ly đủ gần để lập tức gây áp lực sau khi vừa mất bóng. Thay vì cùng tiến tới để giành lại bóng, thường chỉ có một hay hai cầu thủ – chủ yếu là tiền vệ phòng ngự Casemiro, cố gắng tạo sức ép. Và khi họ bị vượt qua, bằng những pha rê dắt hoặc chuyền bóng – như đã diễn ra rất nhiều lần, hàng phòng ngự lại trở nên mỏng manh hơn bao giờ hết.

Phải chăng chiến dịch 2022/23 dài hơi đã khiến dàn sao áo đỏ mệt nhoài? Điều này chỉ đúng một phần, bởi tính bị động của Man Utd đã được thể hiện từ lâu chứ không phải mới đây. Và dĩ nhiên mùa 2023/24 cũng sẽ chẳng ngắn hơn, nếu Quỷ Đỏ tiếp tục tiến sâu tại các đấu trường cúp. Rốt cuộc, HLV Ten Hag sẽ làm gì để biến MU thành đội bóng chơi chuyển trạng thái hay nhất thế giới?

Khu Vực Thảo Luận